Được sửa bởi bachnga lúc 23:03 ngày 03-10-2010 Reason: Bổ sung bài viết
Google Picasa xài cũng nhanh và tốt nè, có ai dùng chưa?
Từ trước tới giờ toàn dùng F2 ImageResizer
Ưu điểm:
- Miễn phí
- Cho phép chọn việc resize ảnh theo kiểu cố định một chiều nào đó(chiều ngang/chiều dọc)
- Hoạt động nhanh và nhẹ
- Có nhiều chức năng khác nữa.
Mình mới đi chụp hình với NLT và Tulinu ở Đồng Tháp và Sa Đéc.
Cuộc hành trình không suông sẻ vì những trở ngại kỹ thuật bất ngờ cho cả hai Già Tom và NLT.
Tóm tắt cho gọn. Cái thẽ nhớ SD 16Gb của già tự nhiên giở chứng. Đang đi chụp giửa ruộng đồng bất ngờ bị trouble.
Mình chụp từ hôm trước cho tới bửa sau tự nhiên đang chụp nó nói không nhận thấy thẻ SD và bắt phải format lại mới xong.
Mình xuýt té ghế vì hôm qua tới giờ mình chụp một mớ khá nhiếu hình hình rừng sinh thái chim cò ở Đồng Tháp từ trên đài quan sát cao đến những cãnh thuyền bè dưới sông, rồi lại chụp các vườn bông nổi tiếng Sadec cùng với món hủ tiếu trứ danh. Thế mà máy nó đòi phải format lại cái SD rổi mới cho chụp tiếp. Oh My God!!!
Mình đành rút thẻ cất không dám đụng tới vì mình biết chắc rằng mình có thể phục hồi lại các ảnh đã mất. May là bác NLT có dư cái SD 2Gb mình mượn đở mà dùng.
Cuộc hành trình kết thúc sớm hơn dự tính sau khi đi chụp các lò gạch ở Sadec.
Vội vả trở về tới MT bác NLT và Tulinu về SG để kịp ăn sinh nhật của ba anh NLT.
Tôi tìm cách phục hồi các ảnh đã chụp, nếu chỉ đơn thuần format lại cái thẻ SD thì chuyện chỉ có 30 giây. Còn nếu muốn phục hồi các hình ảnh đã mất thì mình phải thận trọng.
Cái trở ngại trước tiên là mình không có đem theo cái card reader vì mình hay câu netbook thẳng vào cái 7D download hình.
Chờ tới sáng hôm nay mình vội chạy ra tiệm vi tính mua cái USB CardReader all in 1 cho dể.
Sau khi giải thích cho cô bán hàng là mình cần cái USB CardReader thì tiếng Mỹ của mình đở quá làm cô bán hàng không hiểu, mình phải rút cái thẻ nhớ SD bỏ trong túi ra trình cho ấy coi thì cồ ấy mới Ồ lên một cái thật dể thương: "Cái U Ét Bi Đọc Thẻ Nhớ". Mình nói đúng rồi. Cô ta nguýt cho một cái và thầm nghỉ: "Thằng cha già quê mùa" và lấy ra một cái USB CardReader mới tinh và nói giá 120 ngàn. Mình Ok ngay và kêu cô ta thử cắm cái thẻ SD mình vào coi máy có thấy gì không. Cô ta cho cái USB CardReader vào và khi nghe tiếng bíp quen thưộc của hế thống thấy có device trong USB "Rồi Card đọc được rồi, máy nhận thấy cạt rồi."
Tôi cẩn thận kếu cô ta vảo trong My comupter mở cái ồ USB ra và cô nhanh nhẩu: "Không có gì trong thẻ hết".
Tôi yên tâm vì thấy cái thẻ còn access được. Tôi giải thích chuyện mất file ảnh.
Cô ta kinh nghiệm phán ngay "Anh bị mất hết hình rồi, thẻ còn đọc được nhưng lấy lại hình là chuyện khó và nếu biết cách thì có thể lấy lại được"
Toi kinh nghiệm cái vụ rescue data của mấy tay thấy ở VN. giao cho họ là kể như cái thẻ không còn restore gì lại được trừ khi trả tiền cho mấy thầy để copy lại mấy tấm hình mà mấy thầy đã phục hổi và copy lại trong máy của họ sau khi hoản toàn tẩy sạch các data trong thẽ nhớ.
Tôi vội chạy về nhà sau khi nghe cô bán hàng nói vói theo: "Nếu phục hồi không được thì đem trở lại tiệm chúng tôi sẻ phục hồi lại cho, giá rẻ". Tôi chỉ muốn quay lại hỏi cô ấy có thể phục hồi cái USB đã quá date của tôi mà mình không dám hỏi.
Trong máy netbook của mình luôn có CT GetDataBack bửu bối mà mình luôn dùng để phục hồi DL cho khách hàng.
Sau khi chạy gần 1 giờ đồng hồ kết quả là thấy được cái folder 100EOS7D quen thuộc mà không có file hình nào trong đó.
Cái thằng GetdataBack trung thành với mình mà nay củng phản phé với mình sao.
Mình về VN chỉ có cái Netbook nên các tools cấp cứu khác mình không có. Thôi đành vào cái website SoftVn lục lọi thấy có cái tool Wonder Share Photo recovery, mình download về cài đặt.
Sau khi C-rack cái trình này mình chạy nó thử.
CHuyện đầu tiên là thấy nó khác với cái GetDataBack ở chổ là nó hỏi mình muốn phục hồi file loại nào Photo, Music, hay Video. Mình nghiệm ra rằng cái tool này chỉ dành cho các thẻ nhớ chứa hình ành hay nhạc mà thôi. Mình tự nhũ "Như thế thì khỏi phải giống như thằng GetDataBack đọc hết mọi file, vậy thì lẹ hơn".
Mình chọn cho nó scan cái ổ thẻ nhớ SD và ngồi uống càphê đợi.
Mặc dù chỉ nói là scan loại file hình mà thôi, cái chương trình Wondershare này củng phải đọc bit by bit trong cái ổ 16GB. May là thẻ nhớ chớ mà là cái hard disk thì chắc tới mai.
Trong khi scan ổ thẻ nhớ tool này có hiễn thị thấy phần trăm đọc ổ và số file tìm thấy. Mình hơi lo khi thấy con số đó lên trên 1000 file hình, vì theo kinh nghiệm mình biết là số file mất không thể trên 500 hình sao lại có số trên 1000 và vẩn còn tiếp tục lên gần tới 2000 file.
Mình hơi lo một chút vì không muốn mất đi những hình đã chụp.
Sau một tiếng đồng hồ củng bằng thời gian trình GetDataBack chạy, cái máy đừng lại ở số 2024 file. Mình hồi họp click vào next. Danh sách hiện ra chỉ thấy có cái folder Photo với trên 2 ngàn hình trong đó. Mình hồi hộp click vào cái folder Photo và ............
Bravo! Nhìn những thumbnail hình lần lược popup nhảy lên, mình coi và nhận ra được ngay đó là những hình mình đã mất.
Oh hay! đúng như mình tiên đoán mấy trăm tấm hình của mình hiện ra. Còn mấy hình kia là hình vậy, mình click đại lên một hình. Mình nhận ra ngay đó là những hình của anh NLT chụp khi đi qua miền đông Mỹ coi thác nước và chụp tuyết.
Thì ra tool này không những đã phục hồi lại các hình tôi mất mà còn phục hổi luôn các tấm hình của NLT đã chụp từ trước mà tôi đã format the SD trước khi đi chụp chim và hoa.
Xin cám ơn Wondershare Photo Recovery, tôi viết bài này trong box này không ngoài mục đích giới thiệu tới anh em mê nhiếp ảnh mà bị trở ngại như tôi đã chụp, một tool nho nhỏ mà hửu hiệu trong nhiếp ảnh.
Hồi trước tới giờ tôi chưa hề phục hồi lại thẻ SD, mặc dù chuyện dùng GetDataBack cấp cứu các hard disk bị crash tôi đã có rất nhiều kinh nghiệm. Nay đụng tới chuyện nhỏ mới thấy rằng dùng dao mỗ trâu đi chém ruồi là không hợp lý mà còn không thành công.
GetDataback recovery file kiểu khác, với mục đích lấy lại y chang những gì đã mất và cố giử nguyên vẹn file name v.v. còn trong khi Wondershare Photo Recovery thì mục đích chỉ duy nhất tìm lại các file media đã mất, không cần biết file name. khi recover được thì các file chỉ có tên theo số thứ tự 000001.jpg, như thế là rất đủ rồi ai cần chi cái file name như IMG_0001.JPG làm chi.
Một lẩn nửa xin cám ơn Wondershare Photo Recovery và xin giới thiệu nó đến các bạn.
TB. Shuỵt!!!!! nó ở trong http___://softvnn.com/forum/
Được sửa bởi The Old Man lúc 16:48 ngày 23-01-2011
Tiện nói tới việc "giết gà bằng dao mổ trâu", có nhiều người tuy chỉ thường (và tuy chỉ cần) những chức năng như là crop hình, chỉnh sửa resolution, hoặc họa hoằn lắm là tăng/giảm lighting/contrast, nhưng cũng cố download...Photoshop về xài! Thực tế, tớ ước đoán 99% dân amateur chỉ cần Paint.NET là xong việc:
Paint.NET download
Paint.NET screenshots
Paint.NET plugins
Nhỏ gọn, đa chức năng, dễ xử dụng, và hoàn toàn miễn phí, đó là 4 lý do để mọi người download và thử qua software cực hay này. Thật là khó tin rằng với những chức năng advance như layers, gradiants, và plugins, Paint.NET chỉ vỏn vẹn có 3.5 MB mà thôi!
Được sửa bởi Arkain lúc 18:54 ngày 23-01-2011
Khà khà vậy là có hình hủ tíu bà Sẩm Sadec rồi.
Bookmarks