Arkain
27-07-2007, 07:31
Post: Hic hic ! Google adsense ! tin buồn ............. (http://www.ddth.com/showthread.php?p=799620)
User: webgiare.com (http://www.ddth.com/member.php?u=106355)
Infraction: Gửi bài spam
Points: 2
Administrative Note:
Message to User:
Original Post:
Đọc bài viết trên hẳn rất nhiều người giật mình, những người đang có ý định quảng cáo bằng email không khỏi lo lắng nhưng thực ra bài viết này đã trích dẫn trong Bản dự thảo thông tư quảng cáo thương mại trên phương tiện điện tử một cách đầy ác cảm với thư rác như phần lớn những bài viết khác trên VNN về thư rác.
Bản dự thảo thực chất đưa ra 2 phương án trong đó phương án 2 sẽ không cấm email marketing ở bất cứ hình thức nào. VNN đã không đề cập đến điều này và đọc vnn ta có cảm giác như tất cả các công ty gửi email quảng cáo đều sẽ bị phạt từ 1 đến 20 triệu đồng. Tôi cũng đọc bản dự thảo khá kỹ và tôi tin rằng những nhà làm luật Việt Nam cũng đang rất trăn trở. Liệu sự cấm đoán email marketing có gây thiệt hại gì đến sự phát triển kinh tế không? Khả năng thực thi của luật đến đâu. Liệu với luật này thì chúng ta nhằm mục đích gì? bảo vệ ai?
Là công ty cung cấp dịch vụ này cho khoảng 600 công ty lớn của Việt Nam trong một năm qua chúng tôi có những cái nhìn hết sức thực tế với ngành công nghiệp thực ra còn rất mới mẽ này ở Việt Nam. Bạn thử hỏi phần lớn người dân Việt Nam xem họ sẽ trả lời là thư rác là các thư quảng cáo của nước ngoài nhảy vào hộp thư của họ mà họ chẳng hiểu tại sao? Thư quảng cáo của Việt Nam còn rất ít! chỉ chiếm 5% lượng thư quảng cáo còn 95% là các thư quảng cáo của nước ngoài mà nội dung của nó là tiếng Anh nên ít người muốn đọc và tìm hiểu. Thực tế ở Việt Nam chỉ có khoảng 250.000 địa chỉ email có đuôi là .vn chẳng hạn fpt.vn, vnn.vn.. là thường xuyên nhận email quảng cáo với mức độ khoảng 20 email/ ngày và ít hơn. Tại sao lại ít thế? Xin thưa Việt Nam theo ước lượng của chúng tôi có khoảng 500.000 email có đuôi là .vn nhưng tỉ lệ bỏ không dùng khoảng 100.000 email. Còn hơn 100.000 email .vn khác rất ít khi có thư quảng cáo bởi khả năng update, tìm kiếm của những công ty như của chúng tôi thực sự hạn chế. Những người nhận được thư quảng cáo hàng ngày có thể bực mình nhưng họ cũng cần phải hiểu rằng để những bức email quảng cáo đó đến với họ thực sự là những nỗ lực hết sức nghiêm túc của nhưng công ty và các cá nhân khác như chúng tôi. Chúng tôi phải đầu tư rất nhiều công nghệ khác nhau để có thể tìm kiếm được những email đó. Bạn thử tự mình tìm kiếm xem bạn sẽ mất bao lâu để tìm được 1000 địa chỉ .vn? có lẽ một ngày! nhưng nếu bạn tìm tiếp bạn sẽ thấy rằng các địa chỉ sẽ lặp lại và việc tìm mới là rất khó khăn. Thực tế khắc nghiệt của nền kinh tế cạnh tranh gay gắt ngày nay làm cho các công ty kinh doanh email marketing là dễ bị phá sản nhất. Trong suốt một năm qua chúng tôi chứng kiến hàng chục công ty và cá nhân đã từ bỏ công việc này bởi lợi nhuận đem lại cho họ là rất thấp đấy là chưa kể nhiều người nhận thư quảng cáo đã phản ứng thái quá như lăng mạ người gửi thư. Bạn thấy đấy chẳng cần luật thì các công ty mua bán email marketing đã khó có thể tồn tại rồi và nếu luật ra đời theo hướng cấm triệt để thì chắc chắn một điều email marketing sẽ tuyệt chủng tại đất nước chúng ta và lúc đó chúng ta có tự hào để nói với thế giới rằng "Việt Nam chúng tôi không có thư rác, chúng tôi đã thành công rực rỡ trong cuộc chiến chống thư rác và các bạn nên học hỏi chúng tôi!?" Trong góc nhìn của tôi thì lúc đấy thật sự là một sự chua xót: Luật pháp của chúng ta đã ngăn cản các công ty trong nước ứng dụng internet vào việc quảng bá sản phẩm rất hiệu quả nhưng giá lại rất thấp. Chúng ta đã thất bại hoàn toàn trong việc ngăn chặn 95% thư rác của nước ngoài và tiêu diệt 5% thư quảng cáo trong nước là nỗ lực quảng cáo của hàng nghìn doanh nghiệp tiên phong ứng dụng email marketing vào quảng cáo. Thiệt hại lớn nhất lúc đó sẽ là các ISP vì chính các công ty gửi email quảng cáo đã đóng góp một doanh số cực lớn cho họ. Hàng chục nghìn thuê bao sẽ mất, hàng chục nghìn thuê bao tương lai sẽ không còn bởi họ chẳng thấy tác dụng gì của interrnet. Một thực tế cho thấy trên thế giới email marketing đang ngày càng phát triển. Đứng đầu là Mỹ, đứng thứ hai là Trung Quốc cũng nói lên một điều rằng trong 16 năm qua email marketing đã đem lại thành công về kinh tế cho những nước ứng dụng email marketing. Nó thực sự là công cụ quảng cáo của một nền văn minh, của những trung tâm phát triển kinh tế của thế giới. Tại Việt Nam thì sao? Email marketing thực sự đã đem lại thành công cho rất nhiều công ty (bạn có thể thảm khảo các khách hàng sử dụng email marketing trong trang web này).
Tiếp tục quay trở lại với câu hỏi Liệu sự cấm đoán email marketing có gây thiệt hại gì đến sự phát triển kinh tế không? Khả năng thực thi của luật đến đâu. Liệu với luật này thì chúng ta nhằm mục đích gì? bảo vệ ai? Tôi xin trả lờiLuật này sẽ chẳng bảo vệ được ai bởi 95% thư quảng cáo đến từ nước ngoài và nó không chịu sự khống chế của pháp luật Việt Nam. Nếu có áp dụng thì chỉ có các doanh nghiệp Việt Nam, người tiêu dùng bị thiệt vì họ đã mất đi một kênh thông tin hữu hiệu cho phép họ tiếp cận được các dịch vụ giá rẻ nhất. Các doanh nghiệp mất đi một kênh quảng cáo hiệu quả giá rẻ làm cho các dịch vụ của Việt Nam có giá đắt tương đối cao hơn nước ngoài do chi phí quảng cáo sẽ tăng cao. Các ISP sẽ bị mất đi một lượng lớn khách hàng bởi không có email marketing nhiều doanh nghiệp cũng chẳng cần phải lắp ADSL làm gì cho tốn kém. Đứng về góc độ luật pháp thì đấy sẽ là một sự thất bại bởi ngay từ điểm xuất phát nó đã không nhằm bảo vệ cho số đông. Chúng ta cũng nên lưu ý các nhà làm luật rằng: email marketing trên thế giới đã hết sức phát triển bởi họ có hạ tầng mạng rất tốt và đến nay chẳng có nước nào cấm email marketing cả. Họ cũng thừa hiểu rằng khi họ cấm mà các nước khác không cấm thì chẳng khác nào họ tự chặt tay, chặt chân của họ cả. Ở nước ta, cơ sở hạ tầng internet hết sức yếu kém. Các ISP nói dối người tiêu dùng về tốc độ internet, họ nói rằng tốc độ tối đa của họ là... thật là hết sức buồn cười. Nếu chúng ta không để cho email marketing phát triển thì tự chúng ta làm khó chúng ta thôi chứ chả ai yêu cầu chúng ta. Doanh thu của email marketing của nước ta chẳng có gì đáng kể và nếu chúng ta tốn tiền để xây dựng luật pháp về vấn đề này thì thật sự lãng phí. Mọi luật pháp xây dựng đều phải nhằm mục đích phát triển kinh tế, luật về thư rác phải đặt trên thực tế của Việt Nam chứ không phải chỉ là dịch bộ luật Can- spam của Mỹ rồi áp dụng ngay vào nên thương mại điện tử còn non yếu của đất nước. Hãy đặt mình vào hoàn cảnh hàng trăm nghìn công ty nhỏ của Việt Nam đang vật vã với bài toán marketing, họ đang bị các doanh nghiệp lớn của Việt Nam của nước ngoài áp dụng những hình thức tiếp thị cạnh tranh khủng khiếp mà chẳng ai bảo vệ họ. Cuối cùng tôi cũng như các doanh nghiệp nhỏ khác chúng tôi chờ đợi luật "thư rác" sắp ban hành như là một thách thức lớn, một khó khăn lớn đang chờ đợi chúng tôi. Tất nhiên tôi rất mong các nhà hoạch định chính sách sẽ có quyết định cuối cùng mà ở đó lợi ích của những doanh nghiệp nhỏ như của chúng tôi được coi trọng. Xin chân thành cảm ơn bạn đã đọc bài viết này và nếu bạn có niềm tin về công cụ quảng cáo này hãy cho tôi có hội phục vụ bạn.
Ngày 23/07/2007
User: webgiare.com (http://www.ddth.com/member.php?u=106355)
Infraction: Gửi bài spam
Points: 2
Administrative Note:
Message to User:
Original Post:
Đọc bài viết trên hẳn rất nhiều người giật mình, những người đang có ý định quảng cáo bằng email không khỏi lo lắng nhưng thực ra bài viết này đã trích dẫn trong Bản dự thảo thông tư quảng cáo thương mại trên phương tiện điện tử một cách đầy ác cảm với thư rác như phần lớn những bài viết khác trên VNN về thư rác.
Bản dự thảo thực chất đưa ra 2 phương án trong đó phương án 2 sẽ không cấm email marketing ở bất cứ hình thức nào. VNN đã không đề cập đến điều này và đọc vnn ta có cảm giác như tất cả các công ty gửi email quảng cáo đều sẽ bị phạt từ 1 đến 20 triệu đồng. Tôi cũng đọc bản dự thảo khá kỹ và tôi tin rằng những nhà làm luật Việt Nam cũng đang rất trăn trở. Liệu sự cấm đoán email marketing có gây thiệt hại gì đến sự phát triển kinh tế không? Khả năng thực thi của luật đến đâu. Liệu với luật này thì chúng ta nhằm mục đích gì? bảo vệ ai?
Là công ty cung cấp dịch vụ này cho khoảng 600 công ty lớn của Việt Nam trong một năm qua chúng tôi có những cái nhìn hết sức thực tế với ngành công nghiệp thực ra còn rất mới mẽ này ở Việt Nam. Bạn thử hỏi phần lớn người dân Việt Nam xem họ sẽ trả lời là thư rác là các thư quảng cáo của nước ngoài nhảy vào hộp thư của họ mà họ chẳng hiểu tại sao? Thư quảng cáo của Việt Nam còn rất ít! chỉ chiếm 5% lượng thư quảng cáo còn 95% là các thư quảng cáo của nước ngoài mà nội dung của nó là tiếng Anh nên ít người muốn đọc và tìm hiểu. Thực tế ở Việt Nam chỉ có khoảng 250.000 địa chỉ email có đuôi là .vn chẳng hạn fpt.vn, vnn.vn.. là thường xuyên nhận email quảng cáo với mức độ khoảng 20 email/ ngày và ít hơn. Tại sao lại ít thế? Xin thưa Việt Nam theo ước lượng của chúng tôi có khoảng 500.000 email có đuôi là .vn nhưng tỉ lệ bỏ không dùng khoảng 100.000 email. Còn hơn 100.000 email .vn khác rất ít khi có thư quảng cáo bởi khả năng update, tìm kiếm của những công ty như của chúng tôi thực sự hạn chế. Những người nhận được thư quảng cáo hàng ngày có thể bực mình nhưng họ cũng cần phải hiểu rằng để những bức email quảng cáo đó đến với họ thực sự là những nỗ lực hết sức nghiêm túc của nhưng công ty và các cá nhân khác như chúng tôi. Chúng tôi phải đầu tư rất nhiều công nghệ khác nhau để có thể tìm kiếm được những email đó. Bạn thử tự mình tìm kiếm xem bạn sẽ mất bao lâu để tìm được 1000 địa chỉ .vn? có lẽ một ngày! nhưng nếu bạn tìm tiếp bạn sẽ thấy rằng các địa chỉ sẽ lặp lại và việc tìm mới là rất khó khăn. Thực tế khắc nghiệt của nền kinh tế cạnh tranh gay gắt ngày nay làm cho các công ty kinh doanh email marketing là dễ bị phá sản nhất. Trong suốt một năm qua chúng tôi chứng kiến hàng chục công ty và cá nhân đã từ bỏ công việc này bởi lợi nhuận đem lại cho họ là rất thấp đấy là chưa kể nhiều người nhận thư quảng cáo đã phản ứng thái quá như lăng mạ người gửi thư. Bạn thấy đấy chẳng cần luật thì các công ty mua bán email marketing đã khó có thể tồn tại rồi và nếu luật ra đời theo hướng cấm triệt để thì chắc chắn một điều email marketing sẽ tuyệt chủng tại đất nước chúng ta và lúc đó chúng ta có tự hào để nói với thế giới rằng "Việt Nam chúng tôi không có thư rác, chúng tôi đã thành công rực rỡ trong cuộc chiến chống thư rác và các bạn nên học hỏi chúng tôi!?" Trong góc nhìn của tôi thì lúc đấy thật sự là một sự chua xót: Luật pháp của chúng ta đã ngăn cản các công ty trong nước ứng dụng internet vào việc quảng bá sản phẩm rất hiệu quả nhưng giá lại rất thấp. Chúng ta đã thất bại hoàn toàn trong việc ngăn chặn 95% thư rác của nước ngoài và tiêu diệt 5% thư quảng cáo trong nước là nỗ lực quảng cáo của hàng nghìn doanh nghiệp tiên phong ứng dụng email marketing vào quảng cáo. Thiệt hại lớn nhất lúc đó sẽ là các ISP vì chính các công ty gửi email quảng cáo đã đóng góp một doanh số cực lớn cho họ. Hàng chục nghìn thuê bao sẽ mất, hàng chục nghìn thuê bao tương lai sẽ không còn bởi họ chẳng thấy tác dụng gì của interrnet. Một thực tế cho thấy trên thế giới email marketing đang ngày càng phát triển. Đứng đầu là Mỹ, đứng thứ hai là Trung Quốc cũng nói lên một điều rằng trong 16 năm qua email marketing đã đem lại thành công về kinh tế cho những nước ứng dụng email marketing. Nó thực sự là công cụ quảng cáo của một nền văn minh, của những trung tâm phát triển kinh tế của thế giới. Tại Việt Nam thì sao? Email marketing thực sự đã đem lại thành công cho rất nhiều công ty (bạn có thể thảm khảo các khách hàng sử dụng email marketing trong trang web này).
Tiếp tục quay trở lại với câu hỏi Liệu sự cấm đoán email marketing có gây thiệt hại gì đến sự phát triển kinh tế không? Khả năng thực thi của luật đến đâu. Liệu với luật này thì chúng ta nhằm mục đích gì? bảo vệ ai? Tôi xin trả lờiLuật này sẽ chẳng bảo vệ được ai bởi 95% thư quảng cáo đến từ nước ngoài và nó không chịu sự khống chế của pháp luật Việt Nam. Nếu có áp dụng thì chỉ có các doanh nghiệp Việt Nam, người tiêu dùng bị thiệt vì họ đã mất đi một kênh thông tin hữu hiệu cho phép họ tiếp cận được các dịch vụ giá rẻ nhất. Các doanh nghiệp mất đi một kênh quảng cáo hiệu quả giá rẻ làm cho các dịch vụ của Việt Nam có giá đắt tương đối cao hơn nước ngoài do chi phí quảng cáo sẽ tăng cao. Các ISP sẽ bị mất đi một lượng lớn khách hàng bởi không có email marketing nhiều doanh nghiệp cũng chẳng cần phải lắp ADSL làm gì cho tốn kém. Đứng về góc độ luật pháp thì đấy sẽ là một sự thất bại bởi ngay từ điểm xuất phát nó đã không nhằm bảo vệ cho số đông. Chúng ta cũng nên lưu ý các nhà làm luật rằng: email marketing trên thế giới đã hết sức phát triển bởi họ có hạ tầng mạng rất tốt và đến nay chẳng có nước nào cấm email marketing cả. Họ cũng thừa hiểu rằng khi họ cấm mà các nước khác không cấm thì chẳng khác nào họ tự chặt tay, chặt chân của họ cả. Ở nước ta, cơ sở hạ tầng internet hết sức yếu kém. Các ISP nói dối người tiêu dùng về tốc độ internet, họ nói rằng tốc độ tối đa của họ là... thật là hết sức buồn cười. Nếu chúng ta không để cho email marketing phát triển thì tự chúng ta làm khó chúng ta thôi chứ chả ai yêu cầu chúng ta. Doanh thu của email marketing của nước ta chẳng có gì đáng kể và nếu chúng ta tốn tiền để xây dựng luật pháp về vấn đề này thì thật sự lãng phí. Mọi luật pháp xây dựng đều phải nhằm mục đích phát triển kinh tế, luật về thư rác phải đặt trên thực tế của Việt Nam chứ không phải chỉ là dịch bộ luật Can- spam của Mỹ rồi áp dụng ngay vào nên thương mại điện tử còn non yếu của đất nước. Hãy đặt mình vào hoàn cảnh hàng trăm nghìn công ty nhỏ của Việt Nam đang vật vã với bài toán marketing, họ đang bị các doanh nghiệp lớn của Việt Nam của nước ngoài áp dụng những hình thức tiếp thị cạnh tranh khủng khiếp mà chẳng ai bảo vệ họ. Cuối cùng tôi cũng như các doanh nghiệp nhỏ khác chúng tôi chờ đợi luật "thư rác" sắp ban hành như là một thách thức lớn, một khó khăn lớn đang chờ đợi chúng tôi. Tất nhiên tôi rất mong các nhà hoạch định chính sách sẽ có quyết định cuối cùng mà ở đó lợi ích của những doanh nghiệp nhỏ như của chúng tôi được coi trọng. Xin chân thành cảm ơn bạn đã đọc bài viết này và nếu bạn có niềm tin về công cụ quảng cáo này hãy cho tôi có hội phục vụ bạn.
Ngày 23/07/2007