Trang 1 / 3 123 LastLast
Hiển thị kết quả từ 1 đến 10 / 24
  1. #1
    Tham gia
    05-05-2003
    Bài viết
    300
    Like
    0
    Thanked 6 Times in 3 Posts

    Jollibee truyền kỳ! Tại sao lão Rô sợ vợ ?

    Jollibee truyền kỳ! Tại sao lão Rô sợ vợ ?


    Chương 0 : Phi lộ

    Mọi người thường bảo lão Rô đẹp trai. Ừ, công nhận.
    Mọi người thường bảo lão Rô lịch sự. Ừ, công nhận.

    Đến ngay như 1 người tài, mẹo vẹn toàn như sư phụ cũng phải khen lão Rô hết mức :
    http://ddth.com/showpost.php?p=626022&postcount=1

    Zô tài đức song toàn.

    Tài:
    - Bóng đá, bóng bàn, bóng chiền, bóng dâm… nói chung tất cả các loại bóng i đều tinh.
    - Phần cứng, phần mềm, phần xương, phần nhũn… tất tật các loại phần i đều thạo.
    - Thơ, ca, hò, vè… tuốt tuột các món văng chương tào lào i cũng chẳng kém trự nào ở “làng Mùi”

    Đức:
    - Là một phu quân cực kì gương mẫu, đi nhậu luôn xin phép phu nhân, coi phu nhân hơn …từ mẫu.
    - Là một papa đáng kính, chăn con hơn chăn mợ, luôn đặt chỉ tiêu tăng trọng cho quí tử: cứ thêm 1 tuổi – phải cân tăng 10 kí lô hơi.

    Việc đàn:
    - Trừ lúc ngủ, lúc xỉn Zô online không mệt mỏi, thứ 7 – CN – lễ tết Zô chưa bao giờ vắng mẹt (mượn chổi bà Tám quét rác, diệt xì
    băm cũng cừ)
    - Công tác xã hội Zô đứng top ten Mạnh thường quân list.


    Ôi! Thật là khiến cho con người ta ghen tức cũng có, hâm mộ cũng có, tò mò cũng có và cả bùn cười cũng có về con người lão Rô.

    Nhưng hiếm ai biết được tại sao lão lại sợ vợ, lão đã từng có bao nhiêu mối tình để đời và tại sao 1 người phong lưu, đào hoa, lãng mạn như lão lại trở thành 1 phu quân gương mẫu khiến bao người ngưỡng mộ đến vậy :
    http://ddth.com/showpost.php?p=626106&postcount=4

    Anh hỏi thì em xin thưa: “Tài em chẳng có, đức em chẳng còn”.

    Tài:
    - Bóng đá sân nhỏ 1.6 x 2.0 em biết.
    - Phần ko cứng ko mềm em thạo.
    - Thơ thẫn… cóc nhái em chẳng kém.

    Đức:
    - Đi nhậu quên đón vợ.
    - Con chơi gane ko qua vòng, cha ko đánh phụ.

    Việc đàn: Chỉ online khi ko có vợ.

    "Nhậu nhẹt gần đây em vẫn vui
    Có anh Thích Nữ em chẳng buồn
    Đưa em chổi đỏ làm chi zậy
    Xỉn rổi em BAN luôn cả anh "

    Để có thể hiểu được tại sao chàng Rô lại sợ vợ, trước hết phải đi tìm hiều các mối tình truyền kiếp của chàng thì mới rõ được

    Chương 1 : Khai đao


    10 năm về trước… :rolleye:

    Rô thích nữ nhân, điều đó ai cũng biết. Nữ nhân cũng đều thích Rô. Vì vậy nơi nào có Rô là nơi đó không thể không có nữ nhân. Người khác hỏi chàng có bí quyết gì với nữ nhân, chàng luôn luôn cười. Chàng chỉ có thể cười cười bởi vì cả chàng cũng thực sự có chút bối rối. Thường thường dưới những tình huống làm cho chàng bối rối, lại gặp những nữ nhân rất kỳ diệu.

    Mối tình đầu của chàng bắt đầu từ…

    Lúc chàng chuẩn bị gia nhập quân ngũ thì gặp Đinh A Trư, Đinh A Trư mới từ trên gác xép nhảy xuống, trong tay dứ dứ dao bầu, muốn… xiến chàng. Gặp phải cảnh đấy chắc hẳn ai cũng thất kinh hồn vía, chân tay cuống cuồng tìm cách trốn chạy nhưng Rô thì không, chàng chỉ mỉm cười duyên, đứng im và nhìn nàng. Dường như mọi thứ đều ngưng kết lại, cả không gian lẫn thời gian, trong mắt Rô giờ chỉ còn lại hình bóng chiếc dao bầu của nàng, trong mắt nàng giờ chỉ còn lại cặp chân giò của Rô. Vì vậy nếu có ai ở đó, nếu chú ý lắng nghe, đều có thể nghe thấy nhiều tiếng động lạ… Thình thịch !Thình thịch! Thình thịch! , đó là tiếng bước chân của nàng hay là tiếng tim đập của Rô, cho đến lúc này hồi tưởng lại cũng thật khó mà phân biệt được, nó giống như sự kết hợp của cả 2 : tiếng bước chân của nàng cộng hưởng với tiếng tim đập mỗi lúc 1 to của Rô, tạo nên âm thanh như tiếng trống thôi thúc, giục giã lòng người vậy. Trong không gian đó, trong hoàn cảnh đó, với tiếng chân đó, nàng Đinh A Trư từ từ tiến lại gần Rô, trong tay vẫn cầm con dao bầu, nhẹ nhàng áp má vào ngực Rô, rồi thỏ thẻ:

    “Chàng yêu quý! Em như đang nghe thấy tiếng con tim chàng mách bảo: Hãy làm đi! Hãy làm ngay đi! Ôi! Người hùng của em, của quý của em! Chàng là người đầu tiên sẵn sàng lên giường để… mổ cùng em mà không đòi hỏi thêm bất cứ điều gì. Em…em…em yêu chàng! Em…em…em muốn xiến…xiến…xiến…chàng ngay có được không?” .Vừa nói nàng vừa đưa con dao bầu dần dần xuống phía dưới.

    Mắt không chớp, tay không động, tâm không rung nhưng chân chàng thì đã động. Một cú lên gối như trời giáng vào…vào con dao bầu của nàng. Cả người nàng như điện giật, nàng không ngờ chàng lại hành động nhanh đến thế. Thế đưa dao bầu Gạt Phắt Bất Nhân Tình của nàng xuống phía dưới đã được chân truyền của đệ tử thứ 356 của đệ tử thứ 355 của Độc Chỉ Cầu Bại , được tôi luyện qua bao năm tháng với không biết bao nhiều đối thủ, chưa từng thất bại chỉ bởi vì vẫn giữ được tinh túy của chiêu thức, đó là : “Chiêu phát tùy tâm”. Vậy mà ngày hôm nay nàng đã thất bại cay đắng chỉ bằng 1 chiêu lên gối lãng xẹt. Sững sờ, bàng hoàng, sửng sốt, không tin nổi vào mắt mình, nàng đứng lặng người, nhìn chàng Rô đau đáu 1 nỗi niềm, rồi òa khóc chạy.

    Hình bóng ai kia đang chạy xa khuất, hình bóng ai kia một mình lẩm nhẩm:

    “Mẹ khỉ! Rõ ràng mình lên gối vào hạ bộ nó cơ mà” :|

    http://ddth.com/showpost.php?p=612616&postcount=13

    "Mối tình đầu"

    Ngày lên đường nàng nói yêu tôi. Bẵng hai năm nhận được thư "...em yêu anh, nhưng anh Tuấn mới thích hợp lo cho em và gia đình...". Biết sao được...mình cầm AKA, người ta xách cặp da. Buồn! tự nhủ: Tình đầu thường không thành.


    Có ai giải thích được hộ tớ tại sao tớ ko submit được thread mới ko. Hic hic. Toàn hiện trắng xóa.

    Nhờ Mod chuyển dùm bài này đến 1 topic mới có tên là Jollibee truyền kỳ! Tại sao lão Rô sợ vợ ?
    Quote Quote

  2. #2
    Tham gia
    27-10-2005
    Bài viết
    3,372
    Like
    146
    Thanked 2,383 Times in 512 Posts
    Hehe... vui ghê... Làng Mùi sắp dậy mùi nữa rồi...
    Không đi làm sao tới.

  3. #3
    Tham gia
    15-12-2005
    Location
    HCM
    Bài viết
    770
    Like
    0
    Thanked 5 Times in 5 Posts
    Hôm qua chát với chú Ba , chú than rằng VK khoá Nick không cho chú ấy xả rác. Đòn Nà ko submit được thread mới cũng là chiện thường tình.

    Cám ơn Đòn Nà đã quan tâm chăm sóc Jô. Tiện Đòn Nà giải thích giùm sao mừ lên gối vào hạ bộ nữ nhân được ?
    Được sửa bởi jollibee lúc 13:54 ngày 26-11-2006

  4. #4
    Tham gia
    16-07-2002
    Bài viết
    4,452
    Like
    0
    Thanked 307 Times in 60 Posts
    Trong đây có chú/bác nào không sợ vợ, giơ tay để em tuyên dương cái nào ^^

  5. #5
    Tham gia
    13-11-2003
    Location
    Tphcm
    Bài viết
    597
    Like
    2
    Thanked 10 Times in 10 Posts
    trời, đến vikhoa cũng "rét" cái dzụ này thì huống chi các bác đây!!!
    Nếu không thì làm gì dám tuyên dương thập thò như dzậy!!!
    Nothing Here ! Update later ...

  6. #6
    Tham gia
    27-10-2005
    Bài viết
    3,372
    Like
    146
    Thanked 2,383 Times in 512 Posts
    Quote Được gửi bởi vikhoa View Post
    Trong đây có chú/bác nào không sợ vợ, giơ tay để em tuyên dương cái nào ^^

    Không đi làm sao tới.

  7. #7
    Tham gia
    26-09-2004
    Bài viết
    532
    Like
    2
    Thanked 3 Times in 3 Posts
    Slogan mới của tôi: Ta tự hào là người sợ vợ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

  8. #8
    Tham gia
    05-05-2003
    Bài viết
    300
    Like
    0
    Thanked 6 Times in 3 Posts

    Vui lắm !

    Quote Được gửi bởi
    Tiện Đòn Nà giải thích giùm sao mừ lên gối vào hạ bộ nữ nhân được ?
    Chương 2: Của quý


    Mối tình đầu bao giờ cũng vậy, rất đậm đà và cũng rất chua cay.

    Tình cảm của nàng Đinh A Trư dành cho chàng Rô như 1 bản hùng ca, có tiếng trống trận, có tiếng súng cướp cò, có dao bay, đạn lạc…tất cả được thể hiện qua thư từ, khiến Rô ngày đêm chăm chỉ luyện rèn, chỉ để được chuyển từ CKC sang dùng AKA những tưởng rằng có thể giữ được bước chân nàng nhưng lòng người đổi súng thay da, nào ai đoán trước được…

    Xuân qua, hè muộn, thu đi, đông tàn, xuân lại tới… Đã đc 1 năm kể từ ngày nàng Đinh A Trư chia tay Rô, để tưởng nhớ đến những chuyện đã qua, chàng quyết định đi du sơn ngoạn thủy và tiện thể để… tắm . Vì đang trong quân ngũ nên việc du sơn của chàng đơn giản chỉ là đi bộ lên núi, ngoạn thủy cũng chỉ đơn giản là tìm một nơi nào đó có nước. Không biết đã bao lâu rồi kể từ cái ngày chàng tắm lần cuối cùng, dường như cứ mỗi lần có chuyện gì làm cho chàng bối rối là chàng nhất quyết ko tắm, như để lưu giữ lại những kỷ niệm kỳ diệu, sợ tắm sẽ làm cho nó trôi theo dòng nước.

    Gió mơn man nhè nhẹ vuốt tóc, đôi chân chàng dạo bước khắp nơi, đi tìm nguồn duy trì sự sống trên trái đất và cuối cùng chàng cũng đã tìm thấy nó: 1 cái vũng nước mưa!



    Nó cũng sẽ như bao vũng nước mưa khác nếu như không có nàng. Nàng đang tắm ! .
    Một cơn sóng ngầm đang diễn ra trong lòng Rô, như có sự giằng xé giữa trái tim và lý trí:
    -Trái tim: Nhìn đi! Nhìn đi! Đàn ông con trai chuyện đó là bình thường, ko có gì phải ngượng cả. Lãng tử là phải thế!
    -Lý trí: Đừng nhìn! Đừng nhìn! Nam tử hán đại trượng phu, đầu đội trời chân đạp đất há lại đi làm những việc đáng xấu hổ như vậy ư.
    Bao giờ cũng vậy, trước những vấn đề làm cho chàng bối rối chàng thường im lặng trầm ngâm, để cho dòng suy nghĩ tự tranh đấu và thường thì chàng dung hòa được cả 2: trái tim và lý trí. Lần này chàng quyết định: nhắm mắt, mặc nguyên quần áo và nhảy xuống vũng nước mưa.

    Nàng vẫn tắm, Rô vẫn nhắm mắt xoay người về phía nàng. Từng tiếng vỗ bì bạch, từng tiếng dội nước như đang tưới mát tâm hồn Rô, len lỏi vào từng ngõ ngách cơ thể Rô, khiến Rô cương cứng… Đột nhiên chàng cười phá lên, rồi lại im lặng, cuối cùng chàng mỉm cười:
    -Nàng đang tắm?

    -Phải!

    -Nàng không mặc gì?

    -Phải!

    Trong lòng Rô chợt cảm thấy ấm áp trước sự thẳng thắn của nàng.
    -Trước đây ta đã gặp một người cầm dao bầu muốn giết ta, giờ lại gặp nàng trong hoàn cảnh này, thật là kỳ diệu quá.

    -Cuộc sống vốn đã là điều kỳ diệu.

    -Nàng nói đúng quá. Kỳ diệu thật nhưng bi thương cũng ko ít.

    Không gian giữa 2 người chợt trùng xuống, rồi nàng nói:

    -Chàng đang hồi tưởng lại mối tình trước kia của mình đúng ko?

    Không giấu nổi sự ngạc nhiên, Rô thốt lên:
    -Phải! Sao nàng biết.

    -Ta chỉ đoán mò thôi.

    -A…

    -Vì ta cũng như chàng lúc này, đang hồi tưởng lại mối tình của mình. Chàng có thể kể cho ta nghe về mối tình của chàng đc ko?


    Đứng 1 hồi lâu dưới vũng nước mưa, nếu là trước kia chắc chàng đã ko chịu nổi. Sự rèn luyện nghiêm khắc trong quân đội đã giúp chàng chống lại đc sự khó chịu, lúc này giống như là em bé mặc tã giấy ko thấm nước vậy.
    Từng dòng kỷ niệm chợt ùa về trong Rô, như thước phim quay chậm, chàng bồi hồi kể về nàng Đinh A Trư….
    ……

    -Tại sao chàng lại thốt lên “Mình lên gối vào hạ bộ nó cơ mà” vì “hạ” có nghĩa là “bên dưới”; “bộ” có nghĩa là “bộ phận” , “hạ bộ” là từ chỉ thích hợp dùng cho nam nhân, nữ nhân phải có từ “âm” mới đúng.

    Rô chỉ mỉm cười và nói rằng: “Cái gì cũng có sự thâm thúy và nguyên do của nó nàng ạ. Tỷ như tôi chỉ nói là “hạ bộ nó” chứ ko nói “hạ bộ nàng”, nàng có hiểu ko?”

    Có tiếng vỗ… có tiếng nước dội…
    -Em thực sự ko hiểu, mong chàng giải thích.

    -Bởi vì trong khoảnh khắc lên gối đấy, qua cái vùng hạ bộ đấy, rất nhanh, nhưng ta đã có thể cảm nhận được. Vì ta ko dám chắc nên chỉ dùng từ “hạ bộ nó”, nếu như ta dùng từ “âm” thì nó ko được hay và trần tục quá, phải cho người nghe thắc mắc và suy ngẫm, đó mới là sự thâm thúy của “văng chương”. Cũng giống như bây giờ ta ví mắt lá răm giống như con mắt dọc nàng thấy thế nào?

    -Phải! Như vậy thì tầm thường quá, ko văn học tí nào.

    -Rồi bức thư cuối cùng Đinh A Trư đã thú nhận với ta tất cả. Rô móc trong túi bức thư đưa cho nàng xem:
    http://vietnamnet.vn/giaitri/khampha/2006/02/542512/
    Đinh A Trư chính là anh M. trong bài viết


    Đột nhiên nàng nức nở khóc, trả lại bức thư cho Rô và chạy. Dù rất muốn mở mắt để xem điều gì đã xảy ra nhưng Rô biết nếu mở ra lúc này, mọi công phu chịu đựng của mình từ nãy đến giờ sẽ tan thành mây khói hết. Vì vậy chàng chờ 1 lúc, đến khi ko còn nghe đc tiếng bước chân nàng, tiếng khóc của nàng mới mở mắt đi ra khỏi vũng nước mưa và chạy theo dấu vết của nàng để lại. Đến 1 gốc cây gần đó, chàng nhìn thấy nét chữ khắc còn mới nguyên, đoán chắc là của nàng:
    -Em chính là chị C. trong bài viết, vì hận em nên anh Đinh A Trư mới có những hành động như thế..

    Đọc xong Rô cũng chỉ biết lắc đầu lẩm nhẩm:
    Thảm nào mà các bức thư Đinh A Trư gửi cho ta đều có từ “Của quý của em”. Hic! Xin thề với lòng:
    -Ta sẽ không bao giờ tắm trong vũng nước mưa 1 lần nữa.
    -Lần sau ta nhất quyết phải mặc…mặc bỉm Binô thấm nước.
    Được sửa bởi dly lúc 06:29 ngày 26-11-2006 Reason: Chiều ý Smod Thả Gà kẻo bị ban thì chít

  9. #9
    Tham gia
    27-10-2005
    Bài viết
    3,372
    Like
    146
    Thanked 2,383 Times in 512 Posts
    Tắm kìa, tắm kìa bác Dê Lỳ ơi... minh hoạ nhanh nhanh đi...
    Không đi làm sao tới.

  10. #10
    Tham gia
    05-05-2003
    Bài viết
    300
    Like
    0
    Thanked 6 Times in 3 Posts
    Hôm nay mới vào thăm lại topic. Thấy cái ảnh minh họa của anh Dê Lỳ đẹp quá nhưng hình như cái vũng nước mưa nó hơi to và có phần dữ dội nữa

    Mời quý vị độc giả đón đọc tiếp chương 3 trong ít phút nữa. Nếu thấy hay hay hoặc chuối chuối cũng xin cho tí comment để động viên độc giả đến sau nha .

Trang 1 / 3 123 LastLast

Bookmarks

Quy định

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời bài viết
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •